Từ "keo bẩn" trong tiếng Việt có nghĩa là người bủn xỉn, không hào phóng, thường không muốn chi tiền hay giúp đỡ người khác. Khi ai đó được gọi là "keo bẩn", điều này thường mang nghĩa tiêu cực, ám chỉ rằng họ không rộng rãi và có thể xấu bụng trong việc chia sẻ hoặc hỗ trợ.
Câu đơn giản: "Anh ấy rất keo bẩn, không bao giờ mời bạn bè đi ăn."
Câu phức: "Nếu bạn chỉ nghĩ đến bản thân và không muốn giúp đỡ người khác, bạn sẽ bị mọi người gọi là keo bẩn."
Keo kiệt: Gần nghĩa với "keo bẩn", cũng dùng để chỉ người không tiêu tiền, nhưng thường mang nghĩa nhẹ nhàng hơn.
Bủn xỉn: Cũng là từ đồng nghĩa với "keo bẩn", chỉ sự không hào phóng.
Hà tiện: Tương tự như "keo bẩn", có nghĩa là tiết kiệm quá mức, không chịu chi tiêu.
Xấu bụng: Từ này có thể được dùng để chỉ người không muốn giúp đỡ hoặc không tốt bụng.
"Keo bẩn" là một từ có thể dùng để chỉ tính cách của những người không hào phóng, thường không muốn chia sẻ.